Câu chuyện về 7 món quà
Có một người nghèo sống rất vất vả, một hôm ông ngửa mặt lên trời vừa khóc vừa kể: “Vì sao con làm việc gì cũng đều không thành? Số con thật khổ!”.
Bỗng có giọng nói vang lên rằng: “Đó là vì con chưa học được cách giúp đỡ người khác thôi”.
Người đàn ông nước mắt giàn giụa, nói: “Nhưng thưa Ngài, con chỉ là một kẻ nghèo đói, ngày ăn không đủ bữa, lấy gì để giúp người khác đây ạ!”
Giọng nói đầy ấm áp đáp lại:
“Này con, một người dù chẳng giàu sang, không tiền bạc, dù nghèo khổ mấy cũng vẫn có thể cho người khác được 7 món quà. Để ta nói cho con nghe. Đó là:
THỨ NHẤT, hãy tặng người khác nụ cười, giúp người khác cũng được vui vẻ.
THỨ HAI, hãy tặng người khác lời nói ngay lành, giúp họ được an ủi bởi những lời cổ vũ, động viên, những lời khiêm tốn và lời nói ấm áp.
THỨ BA, hãy tặng người đó tấm lòng chân thành, giúp đỡ họ bằng hết sức những gì mình có.
THỨ TƯ, hãy tặng người đối diện ánh mắt trìu mến, dù con có không quen biết, bởi đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn.
THỨ NĂM, hãy tặng cho người khác món quà Hành Động, nếu tay con có thể làm được việc gì giúp người khác thì hãy làm.
THỨ SÁU, hãy nhường cho người khác vị trí của mình. Ví như khi đi xe hay thuyền, có thể đem chỗ ngồi của mình nhường cho người khác.
THỨ BẢY, hãy tặng cho họ tình yêu thương. Bởi tình yêu thương là vô giá, khi con tặng cho người khác thứ giá trị nhất mà mình có thì khi ấy, con cũng sẽ nhận lại được thứ tương xứng như vậy.
Dù giàu hay nghèo, bất luận là ai, chỉ cần cho đi 7 món quà này thì cuộc đời họ sẽ mãi ngập tràn hạnh phúc, sẽ không còn thấy đau khổ, buồn bực nữa”.
Người đàn ông nghe xong chợt như bừng tỉnh, cúi rạp người xuống, run rẩy nói:
“Thưa ngài, giờ thì con đã hiểu. Trên đời này, người sở hữu được 7 thứ này thì đã là người may mắn và hạnh phúc!”.